Một bạn đọc đã gửi những
chia sẻ của mình sau khi đọc xong câu chuyện “Tôi thà bị ế chứ nhất định khônglấy chồng làm nghề bảo vệ”
Chào bạn. Tôi năm nay 40 tuổi, lang
thang trên internet tình cờ lại vào trang blog này và đọc được những chia sẻ
của bạn.
Trước tiên, tôi cũng là phụ nữ, tôi cũng
từng trải qua những giai đoạn cuộc đời mà bạn đã và đang trải qua, 30 tuổi tôi
mới kết hôn nên tôi rất có sự đồng cảm với bạn. Tôi nhiều tuổi hơn bạn, có lẽ có
nhiều kinh nghiệm sống hơn, nhưng tôi không có ý ném đá hay lên mặt dạy dỗ bạn
mà chỉ muốn chia sẻ để bạn hiểu hơn về cuộc sống đầy phức tạp này.
Trong cuộc sống có những người phụ nữ, dù lấy ai làm chồng cũng
than thở, hối hận, cau có. Lấy người chồng giàu có như thể cưới tiện nghi vật
chất, cưới ngôi biệt thự. Lấy được người chồng đẹp trai thì suốt ngày lo đánh
ghen. Lấy được người mình yêu thì sau lại quay ra cãi vã, dằn vặt nhau vì tiền,
so đo với chồng hàng xóm.
Nhưng lại cũng có những người phụ nữ, lấy ai làm chồng cũng dựng nên một gia đình hạnh phúc. Người phụ nữ không đổ mọi lý do lên đầu chồng, không đòi chồng phải làm cho mình hạnh phúc trước, hoặc không bị những thứ vụn vặt trong cuộc sống thường ngày làm mất tâm trạng lạc quan, vui vẻ, sự tĩnh tại trong tâm hồn. Và không cần phải mang những mặt nạ hàng ngày, người phụ nữ nói lời thật, yêu thương đến mực và nói thật những cảm xúc cùng chồng, không giấu giếm.
Trở lại
câu chuyện của bạn, tôi không nghĩ tình cảm mà bạn dành cho anh chàng làm nghề
bảo vệ kia là tình yêu. Đó dường như chỉ là một
chút rung động, và trong lúc bạn đang cảm thấy cuộc sống của mình nhàm chán, bạn
chán cảnh một mình, thì anh ta xuất hiện và làm bạn vui vẻ. Bạn muốn tất cả dừng
lại ở đó, không muốn tiến xa hơn. Tôi có thể khẳng định với bạn rằng nếu là
tình yêu thực sự, bạn sẽ không bao giờ cảm thấy xấu hổ với bạn bè về nghề nghiệp
của chàng trai đó, về bộ quần áo anh ta mặc và bạn sẽ không ngần ngại tính chuyện
lâu dài với người con trai đó.
Còn chàng trai, có lẽ anh ta yêu bạn một cách hồn nhiên và thật lòng. Anh ta không
có trình độ học vấn cao, không đồng nghĩa với chuyện anh ta nhận thức thấp kém.
Anh ta biết bạn cảm thấy ngại với mọi người nên mới quyết tâm vừa học vừa làm để
sau này tìm được một công việc khác cho xứng đáng với bạn. Nhưng ở hoàn cảnh hiện
tại, anh ta biết phải làm sao. Trước khi nghĩ đến những việc làm to tát, con
người cần mưu sinh trước đã. Anh ta cũng
hồn nhiên nghĩ rằng bạn cũng yêu anh ta thật lòng như anh ta yêu bạn mà không
nhận ra dường như bạn chỉ xem anh ta là một thứ đồ chơi, chỉ muốn ở bên anh ta
lúc vui vẻ. Tôi nói vậy liệu có quá đáng không?
Chuyện tình yêu của hai bạn ngay từ khi bắt đầu
đã báo trước ngày tan vỡ rồi. Lý do là ở sự khác biêt trong nghề nghiệp và do bạn
không muốn đấu tranh cho tình yêu ấy. Có thể bạn đã đúng khi không chọn người
con trai ấy làm chồng, nhưng không phải vì anh ta vũ phu (lý do đó là bạn tự
huyễn hoặc bản thân mình thôi) mà là vì đó không phải hình mẫu bạn mơ ước.
Đôi dòng chia sẻ, tôi hy vọng bạn bình tĩnh để
nhìn nhận lại mọi chuyện một cách công tâm hơn, đừng đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu
anh chàng bảo vệ kia, cũng đừng quy chụp anh ta là vũ phu, ít học, nghèo hèn… Mọi
chuyện đã qua hãy xem như là một bài học để sau này bạn học cách yêu một người
chân thành hơn.
Thân!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét