Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2014

Từng làm bảo kê quán karaoke đèn mờ, tôi có nên nói sự thật?

Tôi và em yêu nhau đến nay đã được hơn 1 năm. Chúng tôi đều là người tỉnh lẻ lên thành phố làm việc và quen nhau. Ban đầu tôi đến với em chỉ để lấp đầy nỗi trống vắng, cho bớt cảm giác cô đơn khi mới đến nơi đất khách quê người. Nhưng ở gần em càng lâu tôi càng yêu em nhiều hơn và tôi nhận ra một điều, tôi không thể sống thiếu em. Tuy nhiên, nhìn lại quá khứ của mình, tôi không những cảm thấy hổ thẹn, tội lỗi mà còn lo lắng. Liệu tôi có nên nói cho em biết sự thật về quá khứ của mình hay không? Nếu nói ra thì chuyện gì sẽ xảy ra? Thực sự tôi vô cùng hoang mang.

Em năm nay 23 tuổi, còn tôi 28. Em là cô gái ngoan ngoãn nhưng khá cá tính. Hiện nay em đang làm công nhân may cho một công ty. Còn tôi hiện là nhân viên bảo vệ cho một cong ty bao ve. Sẽ chẳng có gì nếu như quá khứ của tôi trong sáng như bây giờ.

Trước khi lên thành phố, tôi từng làm bảo kê cho một quán karaoke. Nếu quán karaoke đó cũng hoạt động văn minh như bao quán karaoke khác thì chẳng nói làm gì. Nhưng nó lại là một quán karaoke đèn mờ.

Đó là một môi trường làm việc lắm thị phi. Các cô với chiếc quần soóc, chiếc váy ngắn cũn cỡn cùng cái áo mỏng tanh, cổ trễ vô cùng sexy thường xuyên đi đi, lại lại trước mắt tôi. Hơn nữa, là một người bảo kê, dẫu có không đòi hỏi thì các cô này cũng đều sẵn sàng gạ gẫm ăn nằm với tôi để lấy lòng. Mỗi lần như thế tôi không thể khống chế được ham muốn dẫu biết rằng điều này không hề an toàn đến sức khỏe của mình. Trong những lần ấy, có khi tôi sử dụng các biện pháp bảo vệ an toàn nhưng có khi lại không.

Làm ở đây được gần 1 năm thì tôi bị gia đình phát hiện và yêu cầu tôi bỏ việc. Trước thái độ cương quyết của gia đình nên tôi đã nghe lời, lên thành phố làm việc và gặp em. Mỗi lần em hỏi về quá khứ của tôi, tôi đều cố gắng lảng tránh hoặc tìm cách nói dối. Vì thế đến nay em vẫn chưa biết sự thật về tôi.

Tôi đã đi xét nghiệm và kết quả là âm tính, tôi không nhiễm HIV.  Nhưng chính điều này làm tôi suy nghĩ nhiều hơn. Đã có lúc tôi nghĩ đến chuyện giấu em mãi mãi sự thật này, tôi đã nhắc đến chuyện làm đám cưới với em và em đã đồng ý. Hiện giờ 2 bên gia đình đã ấn định ngày cưới và gửi thiệp hồng đến tất cả mọi người. Tuy nhiên càng đến ngày cưới tâm trạng tôi càng rối bời.

Tôi đang nói dối em, đang tàn nhẫn với em, tôi áy náy vô cùng. Hơn nữa, nếu một ngày em phát hiện ra, em sẽ sốc và cho tôi là người như thế nào, liệu em chấp nhận việc tôi đã từng nằm trong tay các cô gái hư hỏng, từng làm công việc được coi là xấu xa trong xã hội này không, gia đình tôi có tan nát không? Tôi rất sợ mất em nhưng cũng rất sợ em bị tổn thương. Tôi yêu em hơn bất cứ điều gì trên thế giới này. Tôi phải làm sao? Có nên nói cho em biết quá khứ của mình không? Tôi muốn lương tâm mình thanh thản để được xứng đáng với sự hiền lành trong sáng của em. Nhưng nếu nói ra tôi sợ em suy nghĩ khác về tôi và không còn tin tưởng tôi nữa, tôi sợ đám cưới của chúng tôi bị hủy và phải chịu sự bàn tán của thiên hạ. Hiện giờ tôi rất hoang mang. Mong mọi người cho tôi 1 lời khuyên! 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét