Trong tâm niệm của những người bảo vệ dường như họ cho
rằng họ là “bố tướng”. Họ “coi trời bằng vung, coi thúng bằng nia”. Ở địa bàn họ
quản lý, ai “theo họ thì sống, chống họ thì chết” và họ có quyền quát mắng bất
kì ai thì phải. Một lần nữa, tôi lại chẳng hiểu các công ty dịch vụ bảo vệ đào
tạo nhân viên kiểu gì?
Lang thang lướt
web, vô tình tôi “lạc” vào “nhà” của một cong ty dich vu bao ve và đọc được các quy tắc ứng xử, kỹ năng giao tiếp mà nhân viên
công ty ấy được đào tạo. Nào là nhân viên bảo vệ cần phải ôn hòa, không vung
tay tùy tiện, không chỉ tay về phía đối tượng giao tiếp. Nào là trong giao tiếp
không được tỏ thái độ thờ ơ, lạnh nhạt, cần thể hiện sự tôn trọng và quan tâm đến
đối tượng tham gia giao tiếp. Nào là phải trung thực, thật thà, bla bla... rất
nhiều quy tắc, rất nhiều kỹ năng, đọc thì thấy hay ho là thế, các công ty đào tạo
nhân viên bài bản là thế nhưng ngẫm lại thực tế đúng là.... lý thuyết một đằng,
thực hành một nẻo. Chẳng khác gì các công
ty bảo vệ này “treo đầu dê, bán thịt chó”.
Trên thực tế,
tôi gặp không ít các nhân viên bảo vệ.
Nhân viên dịch vụ bảo vệ chung cư có,
nhân viên bảo vệ khách sạn có, nhân viên bảo vệ trường học hay nhân viên bảo vệ
khu du lịch cũng không thiếu. Tuy nhiên, bảo vệ lịch sự thì ít mà bảo vệ bất lịch
sự thì nhiều. Họ luôn có thái độ hách dịch, khó gần và ra lệnh cho bất kì ai là
“khách hàng” của họ.
Chuyện về người
bảo vệ tại điểm du lịch Tượng Đài Chúa Ky Tô Vua Núi Tao Phùng (Vũng Tàu) mà
tôi gặp vừa qua là một ví dụ điển hình.
Một buổi sáng
trong dịp đi công tác tại thành phố Vũng Tàu, tôi và một vài đồng nghiệp chạy bộ
đến Tượng Đài Chúa Ky Tô Vua Núi Tao Phùng (tượng Chúa dang tay) leo núi. Chúng
tôi đến cổng đúng 6 giờ, theo một bảo vệ tại đây từng cho biết là giờ mở cửa. Cả
đoàn mừng húm khi thấy cổng mở hé. Nhưng vừa bước vào thì một người bảo vệ trên
50 tuổi đang quét sân bước đến đóng cổng lại với gương mặt cau có: “7 giờ mới mở
cửa”. Tôi thấy bãi xe đã có hơn chục chiếc đồng thời ngay lúc đó, một phụ nữ rất
tự nhiên đẩy cửa bước vào với bộ đồ thể thao.
Chúng tôi vào
theo thì ông bảo vệ chặn lại: “Tại sao vào mà không nói với tôi?”. Tôi trình
bày: “ Cháu thấy cô này vào nên vào theo, tại sao nhiều người vào được mà tụi
cháu không vào được?”. Ông ta lập tức đưa ra những lý do hết sức vô lý: “Cô đó
là người quen, cho vô sớm để thấy có ai xả rác hay phá phách gì thì gọi báo cho
tôi...”!
Chúng tôi đề nghị
gặp người quản lý để phản ánh sự việc thì ông ta hùng hổ thách thức, thổi còi,
giang tay đuổi chúng tôi ra ngoài. Bạn tôi giơ điện thoại lên chụp liền bị ông
ta dùng chổi đánh, may mà tránh được.
Đấy, người bảo vệ
tại khu du lịch nổi tiếng có cách ứng xử “ôn hòa”, “đĩnh đạc” như thế đấy. Chẳng
hiểu các công ty bảo vệ họ đào tạo kiểu gì mà ra những “sản phẩm” hay ho thế. Đây
là câu chuyện về người bảo vệ khu du lịch, người bảo vệ trong cơ quan, trường học
cũng “hay ho” không kém.
Nhớ ngày còn là
sinh viên, không biết bao nhiêu lần tôi chứng kiến cảnh các giáo viên, trợ giảng
phải ngậm ngùi làm “tuân lệnh” những người bảo vệ này. Thậm chí với những người
lần đầu tiên đến cơ quan, không biết dựng xe ở đâu, thay vì họ nhắc nhở nhẹ
nhàng (như những quy tắc mà các công ty dịch vụ quy định) thì những người lính
áo xanh quát mắng xối xả. Vừa xuống xe là bị họ hỏi ngay: Làm gì? Đi đâu? Không
giấy tờ xe hả? Về! Thậm chí, với những chiếc xe đạp của sinh viên hay của bất
kì vị khách nào đến trường dựng không đúng quy định, họ sẵn sàng đi tới vác đi
và quẳng vèo vèo vào một xó xỉnh nảo đấy một cách không thương tiếc.
Trong tâm niệm của
một số người bảo vệ dường như họ cho rằng họ là “bố tướng”. Họ “coi trời bằng
vung, coi thúng bằng nia”. Ở địa bàn họ quản lý, ai “theo họ thì sống, chống họ
thì chết” và họ có quyền quát mắng bất kì ai thì phải. Một lần nữa, tôi lại chẳng
hiểu các công ty dịch vụ bảo vệ đào tạo nhân viên kiểu gì?
Nhưng những điều
đó chưa phản ánh hết mọi khía cạnh của người bảo vệ.
Không giống những
người lao công, những người phu hồ, công việc của một nhân viên bảo vệ khá nhàn
nhã. Chẳng thế mà các bạn thường xuyên bắt gặp các bảo vệ thường ngồi với nhau
“tám” chuyện trên trời dưới đất, ai văn minh hơn thì ngồi đọc báo hàng giờ.
Nhưng chính vì “rảnh rỗi sinh nông nổi”, các tệ
nạn cũng vì thế mà nhiều hơn.
Mấy anh chàng bảo
vệ ở cơ quan tôi, vì công việc nhàn nhã, nhiều thời gian rảnh nên thường xuyên
tụ tập cờ bạc, cá độ, thậm chí còn hợp tác với nhau, đổi ca làm việc để lui đến
những quán Karaoke đèn mờ, đốt tiền vào những chốn tệ nạn xã hội. Thế rồi “giấy không bọc được lửa”, cuối cùng
họ cũng bị vợ con phát hiện, đến cơ quan làm ầm lên. Chẳng ra làm sao!
Đúng là xã hội
ngày nay càng ngày càng bất ổn, vì thế lực lượng bảo vệ trở nên quan trọng hơn
bao giờ hết. Tuy nhiên, xã hội cần là cần những người bảo vệ chân chính, văn
minh, cư xử có văn hóa chứ không cần những người thiếu trách nhiệm như những
tình huống tôi vừa kể phía trên. Mong rằng các công ty dịch vụ bảo vệ cũng nâng cao tinh thần trách nhiệm để “nâng
cấp” lực lượng của mình. Thực tình, nếu tình trạng vẫn tiếp tục tiếp diễn như
thế này tôi thấy không ổn chút nào.
Anninh24.vn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét