Thời gian vừa qua, khi tình hình biển Đông đang nóng lên từng giờ
thì ở trong đất liền, mỗi người dân đều có ý thức và trách nhiệm đóng góp tiếng nói vào phản đối Trung Quốc
xâm phạm chủ quyền của Việt Nam. Dưới đây là một bài văn của một nữ sinh có tên
là Hoàng Linh Phương, trường THPT Chu Văn An, bày tỏ sự phẫn nộ đối với hành động
xâm chiếm ngang ngược của Trung Quốc, là tiếng nói đại diện cho một thế hệ trẻ
với tinh thần yêu nước sâu sắc trước thời khắc quan trọng của đất nước.
Đề bài:
“Trong bài viết Nhà thơ, Tổ quốc và tự do, 6/2009, nhà thơ Nguyễn
Việt Chiến có viết:“Chúng ta là con dân của đất Việt, ông cha ta từ ngàn năm trước
đã lên rừng, đã xuống biển để khai phá, dựng xây non nước này. Và, biển - đảo
ấy là một phần gia tài nghèo khó mà ông cha ta tự ngàn xưa đã không tiếc máu xương,
công sức để giữ gìn, để truyền đời lại cho cháu con hôm nay.”
Ngày 1/5/2014, Trung Quốc đã hạ đặt giàn khoan HD981 cùng hơn 80
tàu có vũ trang, tàu quân sự và máy bay hộ tống đi vào sâu tới 80 hải lý trong
thềm lục địa và khu Đặc quyền kinh tế của Việt Nam, đó là "sự kiện
1/5" gây phẫn nộ sâu sắc triệu triệu tấm lòng con dân đất Việt.
Ngày 11/5/2014, nhân dân Việt Nam khắp ba miền đất nước đã xuống đường
phản đối hành vi bất hợp pháp của Trung Quốc ở khu vực biển đảo Tổ Quốc. Từ
quan điểm của nhà thơ Nguyễn Việt Chiến, từ những sự kiện trên, anh/chị hãy
viết một bài luận khoảng 600 từ, trình bày suy nghĩ của mình về chủ quyền dân
tộc”.
Bài văn như sau:
Trong những ngày này, cả Việt Nam và thế giới đều đang rất quan
tâm tới việc Trung Quốc hạ đặt giàn khoan Hải Dương 981 cùng hơn 80 tàu có vũ
trang, tàu quân sự và máy bay hộ tống đi vào sâu tới 80 hải lý trong thềm lục địa
và khu đặc quyền kinh tế của Việt Nam ngày 01/05/2014. Hành động này đã gây
phẫn nộ sâu sắc trong triệu triệu tấm lòng con dân đất Việt, nhân dân ta khắp
ba miền đất nước đã xuống đường mít tinh, tuần hành để phản đối hành vi ngang
ngược của Trung Quốc với lãnh thổ nước ta. Từ việc trên, lần đầu tiên tôi đã có
những suy nghĩ về đất nước, về lãnh thổ dân tộc.
Chúng tôi, một thế hệ trẻ đã sống cách chiến tranh hơn hai mươi năm
không thể hiểu được hết những cái giá mà cha ông ta đã phải trả cho chiến
tranh. Tôi thấy mình thật may mắn khi đang được sống ở một đất nước hòa bình,
không chiến tranh, không khói lửa - đó là điều mà đến tận thế kỷ XXI này vẫn có
những quốc gia, những người dân chịu đựng từng ngày, từng giờ. Chúng tôi sống, đi
học, làm việc với một nhịp sống đơn giản, thậm chí vẫn luôn nghĩ rằng những vấn
đề về Tổ quốc, về chủ quyền dân tộc vẫn không phải là việc của mình mà là việc
của người lớn, của Đảng, của Nhà nước.
Ở trường, một trong những môn học tôi yêu thích chính là Lịch sử, đó
có thể coi là điều khá trái ngược với đại bộ phận thế hệ trẻ ngày nay. Tôi luôn
thấy hứng thú khi tìm hiểu về đất nước từ thủa hồng hoang đến khi lập nước và
giữ nước. Bốn ngàn năm lịch sử, tất cả chúng ta ai cũng biết nhân dân ta đã
phải trải qua bao nhiêu cuộc chiến tranh vệ quốc, ông cha ta bao đời đã không
tiếc máu xương mình để gìn giữ đất nước cho đến ngày hôm nay, để chúng tôi được
sống ở một đất nước hòa bình...
Chủ quyền dân tộc từ bao đời nay đã được khẳng định từ bài thơ
“Nam quốc sơn hà” của Lý Thường Kiệt, “Bình Ngô đại cáo” của Nguyễn Trãi, đến
“Tuyên ngôn độc lập” của Chủ tịch Hồ Chí Minh… Cũng vì chủ quyền đó mà nhân dân
ta chấp nhận những mất mát, đau thương, chấp nhận cả những cái chết khi đi vào
nơi chiến trường lửa đạn, để bảo vệ Tổ quốc. Đó là điều mà bao thế hệ trước đã
làm, và tôi chắc chắn, thế hệ ngày hôm nay cũng sẵn sàng làm mọi điều để bảo vệ
chủ quyền dân tộc.
Hành động trái phép của Trung Quốc đã làm cho chúng tôi, những con
người của một thời hòa bình phải suy nghĩ. Triệu triệu con dân nước Việt từ mọi
miền của Tổ quốc đến cả những kiều bào ở nước ngoài đều bất bình, phẫn nộ trước
hành vi ngang ngược, bất hợp pháp của Trung Quốc. Có người giấu những suy nghĩ đó
trong lòng, có người xuống đường tuần hành phản đối Trung Quốc, thậm chí có
những bạn trẻ đã bày tỏ quan điểm rất mạnh mẽ trên Facebook.
Mỗi người có một cách thể hiện khác nhau, nhưng tôi tin trong mỗi
chúng tôi, đó đều là những xúc cảm, những hành động của một trái tim yêu nước
nồng nàn. Là một đất nước đã đi qua nhiều cuộc chiến, hiểu rõ những mất mát, đau
thương trong chiến tranh, nên chúng ta, với hành động ngang ngược của Trung
Quốc vẫn đang tìm cách giải quyết bằng biện pháp hòa bình và ngoại giao, để giữ
gìn từng vùng biển ngoài xa.
Ở tuổi 18, chúng tôi dần dần có ý thức rõ ràng hơn về trách nhiệm
của mình với Tổ quốc. Không chỉ dừng lại ở việc học tập để sau này trở thành người
có ích cho đất nước, chúng tôi dần dần biết suy nghĩ trước mọi vấn đề của đất nước,
biết phẫn nộ khi đất nước bị xâm phạm chủ quyền.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét